8 thg 8, 2011

♥ Tình sâu nghĩa nặng


TÌNH SÂU NGHĨA NẶNG
Tác giả: Lục Tuệ Minh
Người dịch: Nguyễn Mạnh Tùng

Các bác sĩ khám bệnh cho Bình nói bệnh của anh rất nặng chỉ còn sống được chừng 2 tháng nữa. Bình vô cùng đau xót. Vợ của anh là Tú Na đẹp như hoa như ngọc, cùng hai đứa con trai nhỏ dại. Anh không muốn chết không phải cho bản thân anh mà là cho những con người thân yêu ấy.
Song cuộc đời có những điều tưởng như cùng đường hết lối thì may sao cuộc đời lại mở đường sáng cho anh. Anh gặp được một bác sĩ danh tiếng, thật thần kỳ, Bình đã được ông chữa cho khỏi bệnh. Ba tháng sau, sức khoẻ anh bình phục. Một năm sau, anh lại trở về công ty đảm nhận công tác của mình như trước. Hạnh phúc tràn ngập trong lòng mọi người trong gia đình.
Thế rồi bỗng nhiên một hôm Tú Na dè dặt nói với Bình:
- Em thấy không còn yêu anh nữa. Chúng ta chia tay nhé. Em đã định nói với anh điều này song anh mới khỏi bệnh nên đến nay em mới nói...
Bình không còn tin vào tai mình nữa, anh hỏi:
- Em sợ bị lây bênh của anh phải không? Kể ra khi mới phát bệnh quả là rất đáng sợ, nhưng bây giờ, bệnh của anh đã khỏi hẳn, các bác sĩ đã kết luận như thế, em có gì phải lo lắng nữa chứ?
Tú Na lạnh nhạt nói:
- Anh không biết đấy, đã một năm nay, tôi không còn yêu anh nữa. Trong trái tim tôi duy chỉ có một người, đó là mối tình đầu của tôi.
Bình choáng váng , gục đầu xuống đau đớn, mặt tái nhợt, anh đau khổ nói:
- Biết có ngày hôm nay, anh thà chết luôn từ lúc đang bệnh để khỏi phải nghe những lời nói đau đớn này. Anh đã vì em mà sống thế mà em lại chưa từng yêu anh, trời có thấu cho không?
Thế rồi họ chia tay, hai đứa trẻ sống thật khốn khổ. Từ đó Bình cũng không gặp lại Tú Na nữa. Anh cũng không muốn làm ảnh hưởng đến cuộc sống đầm ấm tràn trề hạnh phúc của người vợ tệ bạc song trong sâu thẳm anh vẫn rất yêu Tú Na.
Một năm lại qua đi, một hôm Bình gặp một cô gái tên là Tiểu Thiết. Cô gái này rất xinh đẹp, thông minh và rất nhiệt tình, độ lượng. Tiểu Thiết thường rất hay đến nhà giúp anh thu xếp việc trong nhà. Hai người rất hợp nhau. Không lâu sau, Tiểu Thiết chủ động đề nghị kết hôn. Bình do dự vì trong lòng anh chỉ có Tú Na mặc dù Tú Na đã hắt hủi anh.
Mãi sau, anh cũng chấp thuận và cùng cô đến nhà thờ cử hành hôn lễ.
Hai năm sau. Một hôm, Bình bỗng gặp một người bạn học đã lâu không có tin tức. Anh bạn rất nhiệt tình mời Bình đi uống cà phê. Hai người tâm sự rất lâu, bỗng nói đến Tú Na, anh bạn nói:
- Tú Na thật đáng khâm phục. Cô ấy không phải lớp nữ nhi thường tình. Tôi rất kính trọng cô ấy.
Bình lấy làm lạ, nghi hoặc hỏi:
- Anh nói cái gì? Sao lại thế?
Anh bạn trầm ngâm rít một hơi thuổc rồi nói:
- Thời gian cậu bị bệnh nằm viện, Tú Na đã bị u dạ dày giai đoạn cuối cần phải chữa trị gấp song cô ấy đã bỏ không đi điều trị để lấy tiền cứu cậu cho đến khi bệnh nguy đến tính mạng mới xa cậu. Lúc hấp hối, cô ấy đã lại dành trái tim của mình để cứu tính mệnh cho một cô gái bị bệnh tim nặng. Sau khi bình phục, cô gái đó đã báo đáp ơn cứu mạng của Tú Na, thề sẽ nuôi dưỡng hai đứa con của cô ấy. Cậu không thấy Tú Na là đáng kính trọng sao?

Bình đau đớn lặng người đi, một lúc sau anh hỏi trong tiếng khóc:
- Tú Na chết rồi sao? Không, không thể...Nhưng ai nói cho anh thế?
Người bạn học đau khổ, thở dài nói:
- Tiểu Thiết vốn là người yêu của tôi.
”Mỗi đứa trẻ ra đời khởi đầu một triều đại mới, mỗi đứa trẻ ra đời là một điều kỳ diệu, cho dù đó là điều kỳ diệu của riêng bé mà thôi!” - Beth Ann Fennelly



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét